Chặng đường đã qua của mùa giải 2022/23, Kylian Mbappe cùng với 2 siêu sao đàn anh tại PSG là Neymar Junior và Lionel Messi vẫn đang thi đấu tuyệt hay. Trong đó, Neymar nổi bật hơn tất thảy khi đang dẫn đầu giải Ligue 1 ở cả khía cạnh ghi bàn (9 bàn) lẫn kiến tạo (7 kiến tạo).
Giới thiệu. Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm. Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ. Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, lại ép cô, khiến cô không biết
Trong gần 10 năm qua, bệnh tình của mẹ cũng đã chuyển biến tích cực, có thể đứng dậy. Sau khi xoá hết nợ, cô sẽ cùng mẹ thuê 1 căn nhà nhỏ rồi sống bình yên đến suốt quãng đời còn lại. Nhấn để mở bình luận. Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!
Ảnh: HOÀNG GIANG. Tại đây, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã đề cập đến tình hình bất ổn về thị trường xăng dầu trong nhiều ngày qua. “Điều hành xăng dầu thế nào mà thiếu như vậy, trong khi chúng ta không thiếu nguồn lực?”-. Chủ tịch nước đặt câu hỏi và
Đưa bàn tay đến gần để cô quan sát. Y Y quật cường không khóc, gương mặt lạnh tanh chẳng biết được hắn đang nghĩ gì. Bạch Dạ Phi Ưng lau ngón tay vào váy của cô, sau đó buông tay. Y Y nhanh chóng ngồi dậy sửa soạn quần áo. Hắn đi đến cửa chạm lên màn hình cảm ứng
IHdZ. Hắn đã cả tuần không về, vừa về đến nơi cô em gái liền đến góp vuiXe hắn ngừng ở trước đài phun nước, xe cô đã ở ngay phía sauMặc cái váy màu hồng phong cách lolita bước ra, không quên hướng anh mình vẫy vẫy tay thân mậtHi, anh trai của emHắn đóng cửa xe, đôi chân dài đi vào trong nhaCô không bỏ qua cơ hội mà đi theoSau khi bị anh trừng phạt, em đã tự kiểm điểm và ngoan ngoãn hơn rồi. Em sẽ không quấy phá nữaHắn thoáng nhìn, cô nhóc này mà chịu yên phận thì chó cũng biết nói tiếng người**Vậy em đến đây làm gì?Em đến lấy lại điện thoại nha. Cả tuần rồi em có được đặt chân vào nơi này đâu?Lấy xong rồi thì về nhà đi**Hắn lạnh nhạt muốn đuổi ngườiĐâu có dễ như vậy? Còn lâu em mới rời đi dễ dàngÀ … em muốn cùng Y Y đi mua sắm, tiện thể bù đắp cho cô ấy vì sự vô lý của mìnhHắn đứng yên nhìn cô hồi lâu, gương mặt đẹp khó tin nhíu màyBạch Diệp Phi Yến cũng phần nào đoán được, nhanh nhảu nóiMua xong lập tức trao trả tận tay không sứt mẻ!!!__________________Vừa đi đến trung tâm thương mại, Bạch Diệp Phi Yến thân thiết nắm tay Y YHôm nay nắng nóng, chị qua bên đường mua giúp em 1 ly nước ép hoa quả được không? Em vào trong đợi trướcLạc Y Y không nghĩ ngợi liền lập tức chạy đi. Sau khi mua xong cô liền nhanh chóng vào trung tâmDưới cái nóng gần 40°, được vào nơi có máy lạnh thật dễ chịu quá điCô tìm 1 hồi giữa dòng người đông đúc chẳng thể nào thấy được Tam tiểu thư, đành phải gọi điện thoạiAlo, tôi đã mua xong rồi, cô đang ở đâu?Bạch Diệp Phi Yến lúc này đang đứng trên tầng cao nhất của trung tâm quan sát con cừu ở dưới, cô giả vờ hốt hoảng nóiAi da, hình như chân em bị trặt rồi, thật là đau. Chị ra ngoài mua giúp em hộp dụng cụ y tế điY Y lại chạy đi. Đến khi mua xong, cô lại gọi điệnGiọng nói bên kia lại tiếp tục bịa chuyện**Lúc nãy có người thấy em bị như vậy tốt bụng giúp em nắn khớp rồi … Thật ngại quá, lúc nãy em thấy cách nơi này không xa có quầy táo rất ngon, chị mua giúp em được không?…Alo? Y Y?… được rồi**Lạc Y Y lại tiếp tục chạy ra ngoài, cô biết quanh đây chẳng có cửa hàng trái cây nào. Chỉ là vị tiểu thư nào đó cố tình gây khó dễ mà thôiNhưng cô không thể nào từ chối đượcHôm nay cô ấy lấy cớ mua quà tặng cô, chắc chắn đã chuẩn bị sẵn kịch bản để bắt lỗiTừ chối hay phản khán, có khi mặt mũi sẽ chẳng cònHơn nữa … hắn chắc chắn sẽ đứng về phía em gái mìnhĐằng nào cũng chịu thiệt thòi. Chi bằng cô im lặng cắn răng chịu đựng, có khi kết quả sẽ bớt khổ sở hơnCả buổi hôm đó, cô chạy khắp nơi, dù có mua được thì cô công chúa của chúng ta vẫn không hề hài lòngCứ ép cô phải ra vào trung tâm mãiĐến khi chán, liền đi xuống tiện tay ném cho cô túi đồ. Là cái vòng cổ có viên kim cương nhỏQuà cảm ơn đã giúp tôi, nhớ đeo nó trước mặt anh trai tôi … nếu không anh ấy lại bảo tôi kiếm cớ ra ngoài bắt nạt côTrên đường trở về, chẳng ai nói gì nữaBạch Diệp Phi Yến sau khi chở cô về, chỉ ngừng ở cổng viện cớ có việc gấp để cô tự đi vào nhàTừ cổng chính cách đài phun nước 1 khoảng dài 100m, cũng không xa lắmCô cứ thế mà đi vàoTại đại sãnh, có vài người sau khi thấy cô liền cười chạy đếnY Y, cô về rồi, có khát nước không, tôi giúp cô chuẩn bị thức ăn rồi4 5 người vây quanh nhưng cô chẳng hề vui nỗiĐều là những người đã nói xấu sau lưng cô. Có lẽ hôm nay vì thấy Tam tiểu thư đối với cô khác trước cho nên đã nghĩ địa vị của cô ở nơi này vững chắcMuốn nịnh bợ lấy lòng và quên đi chuyện trong quá khứY Y không có tâm trạng tạo dựng mối quan hệ giả tạo, chẳng nói gì lướt qua đi lên lầuNằm trên giường, cô khó chịu đắp chănTừ khi về đến nơi, tay chân đều lạnh, thân thể có chút nóng, cổ họng bắt đầu đauCó lẽ cô sắp bị cảm rồi
Hắn để Lạc An ngồi trong lòng mình rồi đút bé ăn những món dễ tiêu đầy dinh dưỡng. Cái má chứa đầy đồ ăn phồng lên to tròn đáng yêuĂn xong con cùng baba đi công viên chơi, thế nào?Ừm, đi chơi!Lạc An cười nóiHắn nhìn em mình và cô đang ngồi đối diện tùy ý bảoĂn xong cả 2 có thể ra ngoài sân đi dạo, anh định sửa sang lại vài thứ. Có lẽ sẽ rất bừa bộnBạch Diệp Phi Yến bóc cái trứng luộc cho vào miệngSửa gì?Đợi làm xong em sẽ biết thôiNói rồi, hắn bế bổng tiểu bảo bối lên rồi đi ra ngoàiLạc Y Y nghĩ ngợi, cũng chẳng biết hắn định làm gìDùng bữa xong, cô cùng Phi Yến ra ngoài vườn đi dạoNơi này khác trước rồiDàn hoa hồng nở rộ, hương thơm thoang thoảng bay trong gióGần đó có dựng 1 mái hiên, bên trong có dụng cụ cắt tỉa, giỏ hoa, còn có bếpCó thể thưởng trà hoặc làm vài món đơn giản ở nơi này, không cần phải vào nhà bếp Cô chợt nhớ mình đã hứa với tiểu bảo bối làm mứt hoa hồng. Xoay người sang hỏi Phi YếnTôi lấy vài cây hoa có quá đáng lắm không?Ai da, quá đáng gì chứ, cho dù chị có bẻ sạch cũng chẳng sao đâu. Tùy ý điBạch Diệp Phi Yến cười cườiCô hái xong 1 rổ liền vào mái hiên sơ chế, không lâu sau đã làm được vài lọ mứtTam tiểu thư đứng bên cạnh nãy giờ, nhìn tròn mắtLấy cái muỗng mút ít mứt vẫn còn trong cái nồi sứ thổi thổi rồi cho vào miệng gật gù khen ngonQuản gia Lý từ ngoài cổng chạy vào khom người hỏiTam tiểu thư, Tô tiểu thư nói có chuyện muốn gặpBạch Diệp Phi Yến nhìn quản gia, rồi lại nhìn Y Y. Thấy cô không có vẻ gì là từ chối liền nhanh chóng nóiCho cô ấy vào điTô Ngọc Liên rất nhanh đã được quản gia đưa đến đây, cô ấy thấy Y Y vẫn bình thường liền thở phào nhẹ nhõmY Y … tôi …Lạc Y Y không muốn cô ấy khó xử, hôm nay đến đây chắc chắn cũng rất đắn đoMau vào ngồi đi, vừa hay tôi mới làm xong vài lọ mứt hoa hồng. Chúng ta uống trà rồi trò chuyệnTô Ngọc Liên không nói gì đi đến cái ghế được để ở đó từ trước, ngồi xuống. Cả 3 người đều không mở miệng, chỉ ngồi đó uống trà. Không gian yên tĩnh đáng sợHaha, trà này ngon ghê Bạch Diệp Phi Yến thấy không khí có chút kỳ lạ liền mở miệng tạo chủ đề. Nhưng cũng không thay đổi được điều gìBầu không khí gượng gạo này … bức người ta sắp phát điên rồi đây này!!!Tô Ngọc Liên bỏ ly trà trên tay xuống, đứng dậy đi đến trước mặt Y Y cúi đầu 90 độ, áy náy nóiY Y, tôi thật sự xin lỗi, chuyện hôm qua vì anh của tôi mà khiến cho cô gặp phải rắc rốiLạc Y Y thấy cô ấy như vậy, rất nhanh liền nắm lấy vai muốn cô ấy đứng dậyCô hiểu rõ hơn ai hết, trong chuyện này cô ấy bất chấp nguy hiểm mà bảo vệ cô đã là đại ân đại đức. Dù có dùng cả đời để trả thì ơn nghĩa này cũng sẽ chẳng trả hếtĐừng, Ngọc Liên … chúng ta ngồi xuống nói chuyệnKhông, anh tôi … chuyện khủng khiếp anh ấy làm tất cả đều xuất phát từ tôi mà thôi. Suy cho cùng, là tôi có lỗi với côTô Ngọc Liên khóc đến đáng thương, cô biết có thể Y Y sẽ không tha thứ cho anh mình. Cô cũng không đến cầu xin sự tha thứ, chỉ là mong cô gái đáng thương này có thể sống tốt hơn. Sợ cô bị uất ức cho nên mới phải đến nơi này xem xétLạc Y Y đỡ cô ấy ngồi xuống, an ủiBạch Diệp Phi Yến ngồi bên cạnh gãi gãi đầu cảm thấy chuyện này rối như mớ bòng bongCô em thì tìm cách giúp đỡ, trong khi đó người anh trai lại muốn giao người raTại sao mấy ông anh trai … ai cũng … có máu điên trong người vậy?2 người anh của cô đã biến thái đến mức những tên bệnh hoạn cũng phải chào thua. Hôm qua gặp Tô Minh Hạo … đúng là kẻ 8 lạng người nửa cân. Đều thần kinh như nhauTam tiểu thư nhìn 2 người trước mắt, chống tay lên bàn nhìn hồi lâu rồi cười cườiTôi nói nè, Ngọc Liên … cô … đúng là thích khóc thật đó. Hơn 1 năm trước chúng ta tông phải xe nhau, cô khóc đến mức mắt to như trái đào chín, bây giờ gặp lại … cô cũng chẳng tiến bộ hơn khi xưa là bao
Tối đó hắn cũng không đến làm phiền, cô thức đến tận 4h sáng, sau đó dậy vệ sinh rồi đi xuống lầuHôm sau ở đại sãnh, liền đem cặp mắt gấu trúc xuốngHắn nhẹ nhàng cắt miếng thịt bò trong đĩa thành từng miếng vừa ăn, gương mặt vẫn hiện lên sự khó chịu. Nhưng giọng nói lại ôn hoàHôm qua không ngủ ngon à?Không … ngủ đượcCô ấp úng trả lờiSao vậy?Hắn vẫn thực hiện động tác đang làm 1 cách đẹp mắt, chẳng hề nhìn cô dù 1 cáiSợ ngài tức giận … nên lo lắngHắn uống 1 ngụm nước ép áo, cầm lên 1 miếng bánh sandwich phết bơ lênBiết sợ rồi?Cô gật đầuBiết sợ thì lần sau đi về sớm, lại đây ngồiHắn ngoắc đầu sang bên cạnh, Y Y ngoan ngoãn nghe theoVừa ngồi xuống hắn liền đẩy đĩa thịt vừa mới cắt sang trước mặt côCon cừu bé nhỏ nay đã thành cáo lễ phép cúi đầu cảm ơnNgu gì mà từ chối chứ? Lâu lắm rồi cô không được ăn thịt đây nàyKhông uổng công tối qua thức trắng đêmMiếng thịt tan trong miệng, thơm ngon vô cùng. Không hổ danh là thịt hảo hạngCô cũng không quên hướng mắt về phía hắn, nhai nhai miếng thịt mà cảm thánThịt bò thiếu gia cắt … ngon quá điĐang ăn không được nói chuyệnHắn lau lau miệng rồi nóiNhìn cô ăn ngon lành không quên hỏiNhớ tôi mà mua ghim cài … vậy sao lúc nhớ không trở về ngay điY Y cười tít mắt, nghe thấy câu hỏi liền buông dao nĩa xuống chậm rãi thở dàiKhi mẹ còn ở bên cạnh không mua được gì quý giá cho bà … cho nên thổ thẹn trong lòng. Tôi không muốn bộ dạng xấu xí của mình bị ngài trông thấy nên tự nhủ chỉ cần mắt hết sưng sẽ trở về. Nào ngờ … trung tâm có nhiều nơi thú vị làm tôi quên luôn thời gian … xin lỗi … sau này tôi sẽ ngoan ngoãn ở đây …Hôm qua hắn đã sai người đi điều tra xem cô đã làm những gì. Như những gì cô kể lại, xem ra con nhóc này thật sự rất đau lòngKhông muốn tôi thấy? Em không phải rất ghét tôi sao?Lam Hoa lúc nào cũng khuyên nhủ tôi, tôi cũng chỉ muốn sống tốt hơn thôi. Lần nào chống đối cũng chẳng có kết quả tốt …Hắn không hỏi thêm gì nữa, chỉ là trong lòng còn rất nhiều suy nghĩLạc Y Y cũng không nóng vội muốn giải thíchNgười lão luyện như hắn sao có thể dễ dàng bị cô qua mặt?Không vộiEm ăn điHắn nói rồi liền rời đi, cô cũng không vội vàngChậm rãi ngồi ăn đến khi bản thân thấy no. Dù sao hắn đã cho phép chẳng ai dám lên tiếng đâuBạch Dạ Phi Ưng ngồi trên xe đã lấy máy tính bảng ra xem tư liệu. Ngãi Thụy lái xe nhìn qua kính chiếu hậu thấy cái ghim cài áo hắn đeo không phải những thứ đắc giá thường dùngTrên đường đi, anh ta cứ tò mò nhìn mãiHắn vẫn chăm chú nhìn màn hình, nhưng môi mỏng lại lười biếng nóiSao vậyNgãi Thụy liền nóiÀ, chỉ là hôm nay cảm thấy ghim cài chủ tịch hôm nay dùng … hình như khác với mọi khi, cho nên cảm thấy lạHắn nhếch mày rậm lười biếng nhìnKhác?VângBình thường ngài đâu có xài đồ bằng bạc? Còn chê bai đủ đườngKhác chỗ nàoÁnh mắt hắn cứ nhìn chằm chằm, anh ta cũng chẳng biết nên nói gì. Bàn tay mồ hôi chảy ròng ròngRất … đặc biệt ạTháng đó, Ngãi Thụy được tăng 3 lần lương. Anh ta cũng chẳng biết lý do thật sự đằng sauChỉ cảm thấy, có lẽ bản thân làm quá tốtHôm nay chủ tịch Bạch so với bình thường rất dễ chịu. Ai phạm lỗi gì chỉ trừ lương chứ không đuổi việcỞ trong văn phòng rộng lớn phê công vănẦm!!!Có người xông vào, tiếp theo là 5 người bảo vệ nối đuôi đi vàoHắn vẫy tay bảo họ lui xuốngTrong phòng còn lại 2 người, hắn vẫn làm việcĐối phương chạy đến, trên người có bao nhiêu bàn tay thì đập hết lên bànAnh hai!!! Anh vẫn không cho em vào nhà sao!!!Hắn không nói gì, Bạch Diệp Phi Yến tức giận bày tỏĐúng … đúng là chuyện hôm trước em quá đáng, vậy thì anh cũng nên để em gặp cô ấy cúi đầu nhận lỗi chứ?Em? Cúi đầu? Nhận lỗiHắn cười kinh bỉCòn ai hiểu rõ hơn người anh trai này chứ. Con nhóc này trước giờ chưa hề hối lỗi với bất cứ người nào
chủ tịch đừng ép người quá đáng